Thằng Bờm thời fake news - Dân Làm Báo

Thằng Bờm thời fake news

Phóng viên vỉa hè (Danlambao) - Trên đường tiễn chân bộ trưởng Ngô Xuân Lịch ra cổng, hai vị đã trao đổi thân mật mí nhau: 

- Trước khi chúc ngài có một chuyến bay trở về bằng an, ngài có đề xuất gì đặc biệt không? 

- Ngài thật thông minh, tôi chỉ chờ ngài hỏi có bấy nhiêu. Thú thật với ngài, tôi và gia đình tôi bây giờ chẳng mong gì khác hơn là được cấp thẻ xanh của Mỹ...

- Sẵn đây tôi có thắc mắc. Nếu nay mai Việt Nam thuộc về Trung Quốc thì ngài để mặc người dân sống với họ, còn gia đình ngài sống yên ổn bên Mỹ hay sao?

- He he... “that’s not my problem.”

Chẳng bao lâu sau đó, báo chí và TV Việt Nam đồng loạt đưa tin: Chuyến thăm Mỹ của bộ trưởng quốc phòng Việt Nam thành công tốt đẹp!

*

Trong dân ca Việt Nam có bài hát ru:

“Thằng Bờm có cái quạt mo 
Phú ông xin đổi ba bò, chín trâu 
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy trâu 
Phú ông xin đổi một xâu cá mè 
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mè 
Phú ông xin đổi một bè gỗ lim 
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy lim 
Phú ông xin đổi con chim đồi mồi 
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mồi 
Phú ông xin đổi nắm xôi, Bờm cười.”

Tưởng rằng câu chuyện này chỉ được các bà mẹ đặt ra để ru con ngủ cho dễ, ai ngờ đó là chuyện mới xảy ra tuần qua tại Washington.

Thời buổi này có nhiều tin giả, coi vậy hổng phải vậy, do đó, những chi tiết sau đây do Phóng viên vỉa hè thu thập không chắc chăm phần chăm, chỉ xin ghi lại để bà con tiếp cận Danlambao tùy nghi phán xét. 

Số là, tại cuộc họp tuần qua tại Pentagon, trao đổi giữa hai bộ trưởng quốc phòng có những đoạn sau đây.

- Thưa ngài bộ trưởng, thời gian qua, Việt Nam chúng tôi tiếp tục thúc đẩy quan hệ hợp tác quốc phòng hai nước theo tinh thần “đối tác toàn diện” mà lãnh đạo hai nước đã đề ra. Nào là tẩy độc chất đai-ốc-xin, nào là rà phá bom mìn, nào là MIA…

- Thưa ngài bộ trưởng, ngài vừa nhắc đến MIA thì tôi hiểu là trong thời gian qua, phía Mỹ chúng tôi đã giúp phía Việt Nam các phương tiện tìm kiếm hài cốt bộ đội nhân dân và ngược lại, phía Việt Nam cũng giúp Hoa Kỳ tìm kiếm hài cốt lính Mỹ mất tích. Xin phép ngài cho hỏi, thế còn hài cốt những người lính miền Nam Việt Nam chưa được thu dọn thì sao?

- Thưa ngài, bọn này là bọn ngụy, có nợ máu với nhân dân nên tôi đề nghị chúng ta không nên bận tâm.

- Thưa ngài, theo tôi nghĩ thì đây là vấn đề nhân đạo, một khi đã nằm xuống thì cũng cần được đối xử bình đẳng, hơn nữa, Việt Nam có câu “nghĩa tử là nghĩa tận” mà.

- Thôi được, nếu ngài quan tâm thì tôi sẽ phản ánh lại với lãnh đạo đảng của chúng tôi về đề tài này.

- Cảm ơn ngài, xin ngài cho nghe tiếp.

- Thưa ngài, vừa qua thì phía Mỹ đã bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, chúng tôi rất hoan nghênh chuyện đó, và chúng tôi đã nhận được tàu tuần tra cho Cảnh sát biển, ngoài ra phía Mỹ cũng giúp chúng tôi xây dựng lực lượng gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc. 

- Vâng, thưa ngài, những chuyện này sẽ tiếp tục theo “đúng quy trình” như lãnh đạo Việt Nam thường nói. Nhưng chẳng lẽ hôm nay ngài sang đây chỉ để nói những chuyện hai bên đã làm từ nhiều năm qua?

- Phục ngài thật. Lý do chúng tôi muốn tổ chức thật nhanh chuyến đi này là vì như ngài đã biết, Bắc Kinh vừa chơi chúng tôi một vố ở cái bãi Tư Chính, buộc chúng tôi phải muối mặt yêu cầu công ty Tây Ban Nha ngưng thăm dò tiếp, dù ô thăm dò nằm trong lãnh thổ của chúng tôi.

- À ra thế. Việt Nam chỉ muốn dùng Hoa Kỳ như một con ngáo ộp với Trung Quốc?

- Đúng thế. Chúng tôi chỉ muốn dọa Trung Quốc là nếu Bắc Kinh mà lấn tới nữa thì chúng tôi sẽ đứng hẳn về phía Hoa Kỳ.

- Tôi hiểu rồi. Thế thì thưa ngài, bước cụ thể tiếp theo là gì?

- Chúng tôi đề nghị một tàu sân bay Mỹ ghé Việt Nam để đánh đi một thông điệp cho Bắc Kinh thấy quan hệ hợp tác quốc phòng Việt Mỹ đã tiến sâu hơn.

- Thế thì tháng tới tôi sẽ điều một chiếc đến cảng Cam Ranh nhé?

- Khoan đã, thưa ngài, chúng tôi đề nghị năm tới để có thể chuẩn bị đủ các điều kiện kỹ thuật tiếp đón tàu sân bay và chọn thời điểm thích hợp.

- Ý ngài muốn nói phải hội đủ hai điều kiện kỹ thuật và thời điểm thì mới có chuyện đó.

- Thật ra thì ngài cũng hiểu là nếu đủ điều kiện kỹ thuật mà thời điểm có thể làm Bắc Kinh nổi nóng thì chuyện đó có thể sẽ không xảy ra.

- Ôi thật là phức tạp, thưa ngài. Rất tiếc tôi cũng không có nhiều thời gian để bàn bạc với ngài, vì trong lúc đang ngồi đây, Tổng thống Trump có thể gọi tôi bất cứ lúc nào về chuyện tên lửa liên lục địa của Kim Jung Un, chuyện này đang hot, rất hot.

- Tôi đang lắng tai, thưa ngài.

· Mình đều là dân nhà binh với nhau, thôi thì tôi xin nói thẳng với ngài. Nếu bây giờ phía Mỹ đề nghị nâng chính sách “hợp tác toàn diện” lên tầm “hợp tác chiến lược” thì phía Việt Nam có đồng ý hay không?

- Cụ thể chi tiết ra sao, thưa ngài?

- Cụ thể là Việt Nam sẽ để cho Mỹ thuê cảng Cam Ranh trong 50 năm. Quân lực Mỹ sẽ trấn ở đó để cản Trung Quốc ở phía Nam, giống như đã trấn ở Hàn Quốc và Nhật để cản Trung Quốc ở phía Đông. Kinh nghiệm cho thấy các căn cứ của Mỹ tại hai nước này chẳng những răn đe Trung Quốc mà còn góp phần phát triển kinh tế cho các khu vực người dân của họ xung quanh. Được như vậy thì rồi đây Việt Nam cũng phát triển như hai nước đó.

- Thưa ngài, chắc ngài cũng rõ, chính sách Việt Nam hiện nay nay là ba Không, trong đó có cái Không thứ nhì là Không cho bất kỳ quốc gia nào đặt căn cứ quân sự tại Việt Nam. 

- Theo tôi nghĩ, thưa ngài, trong quan hệ quốc tế cũng như trong cách ứng xử của con người, người ta nói bánh ít đi thì bánh quy lại, có đầu vào thì có đầu ra, có nhận thì có cho; chẳng lẽ mình cứ nhận hoài mà chẳng cho hoặc chỉ thỉnh thoảng xón ra một chút. 

- Thực ra thì chúng tôi cũng muốn phát triển giống như Hàn và Nhật, nhưng ngài cũng hiểu rằng một khi đạt được như vậy, chúng tôi sẽ buộc phải nới lỏng về tự do, về bầu cử, về biểu tình, về ngôn luận giống như hai nước đó… như vậy chẳng khác gì đảng chúng tôi tự sát hay sao?

- Xin cám ơn ngài về những phát biểu trung thực. Tôi hết sức cảm ơn ngài đã ghé thăm chúng tôi hôm nay và văn phòng này lúc nào cũng sẵn sàng đón tiếp ngài trở lại.

Trên đường tiễn chân bộ trưởng Việt Nam ra cổng, hai vị đã trao đổi thân mật mí nhau.

- Trước khi chúc ngài có một chuyến bay trở về bằng an, ngài có đề xuất gì đặc biệt không?

- Ngài thật thông minh, tôi chỉ chờ ngài hỏi có bấy nhiêu. Thú thật với ngài, tôi và gia đình tôi bây giờ chẳng mong gì khác hơn là được cấp thẻ xanh của Mỹ.

- Tôi lo về quốc phòng, chuyện thẻ xanh là chuyện của cơ quan di trú, chúng tôi mỗi người mỗi việc, việc nào nó ra việc nấy, chứ không lãnh đạo toàn diện như bên Việt Nam. Tuy nhiên, tôi cũng có thể đóng góp một số ý kiến thuận lợi với bên di trú về yêu cầu của ngài.

- He he, rất cám ơn ngài.

- Sẵn đây tôi có thắc mắc. Nếu nay mai Việt Nam thuộc về Trung Quốc thì ngài để mặc người dân sống với họ, còn gia đình ngài sống yên ổn bên Mỹ hay sao?

- He he, lúc nãy trong phòng họp ngài nói câu “nghĩa tử là nghĩa tận” của Việt Nam thì bây giờ tôi xin dùng một câu của Mỹ “that’s not my problem.”

Chẳng bao lâu sau đó, báo chí và TV Việt Nam đồng loạt đưa tin: Chuyến thăm Mỹ của bộ trưởng quốc phòng Việt Nam thành công tốt đẹp.

13.08.2017 



Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo